Nothing warms the heart like an oldfriends
Hãy đăng ký là thành viên ngay!
Bạn sẽ có cơ hội... được đi chơi với Admin trọn 1 ngày ^.^

Join the forum, it's quick and easy

Nothing warms the heart like an oldfriends
Hãy đăng ký là thành viên ngay!
Bạn sẽ có cơ hội... được đi chơi với Admin trọn 1 ngày ^.^
Nothing warms the heart like an oldfriends
Would you like to react to this message? Create an account in a few clicks or log in to continue.

Nhớ lắm một ngày mưa

Go down

Nhớ lắm một ngày mưa Empty Nhớ lắm một ngày mưa

Post by darkbaronvn Wed Sep 05, 2012 9:50 am

Trời lại mưa…

Những cơn mưa trái mùa này, khiến lòng tôi miên man nhớ tới những kỷ niệm về ngày xưa, thuở mà dì tôi còn ở đây và bà tôi vẫn còn sống khỏe.

Ngày xưa, khi bà tôi vẫn còn và vẫn khỏe, bà hay ngồi ngay cái ghế đá, cái ghế mà tôi vì nó mà phải khâu 4 mũi ngay cái cằm, hát vu vơ vài câu hò, vài câu ca dao, ru cho tôi ngủ. Mưa không quá lớn để ướt cái chân bà và và càng ko thể ướt thân thể tôi. Ngược lại đó là niềm vui thú của tôi vì tôi được ngắm mưa rơi trên những chiếc lá ngoài vườn và được nghe bà tôi ru. Ngay cả khi tôi đã lớn, năm cấp 3, mặc dù chiếc ghế đá ko còn rộng cho tôi nằm nữa, nhưng mỗi khi mưa nho nhỏ và bà tôi ngồi ngoài ghế thì tôi vẫn cố gắng cuộn tròn mình lại, mặc dù ko thoải mái, nhưng khi nhìn chiếc lá xanh ướt đẫm nước mưa, tôi thấy lòng dịu lại… lắng nghe bà hát ru như xưa “cái cò, cái vạc cái nông…ba con cùng béo vặt lông con nào…”, “chiều chiều ra đứng ngõ sau…”; "trời mưa bong bóng bập bồng... mẹ đi lấy chồng con ở với ai"… và cả những câu hò mà tôi không thể nhớ nữa. Tôi còn nhớ, ngày còn bé, có những lúc đang ngủ trong phòng, tôi bỗng giật mình tỉnh giấc vì gặp ác mộng, ngoác mồm ra khóc hu hu, rồi ù chạy đi tìm bà như tìm một nơi an toàn và để bà che chở cho mình. Tôi nhớ, bà hay vuốt tóc tôi, hát ru cho tôi những lúc tôi như thế. Có lẽ vì vậy mà trong tâm trí tôi, lời bà ru là một điều gì đó thiêng liêng lắm. Bây giờ, có muốn tôi cũng chẳng thể nào có được những phút giây như thế nữa… Nghĩ thật là buồn, vì có lẽ đến đời con cháu tôi, nó cũng chẳng thể nào biết được cảm giác rúc vào lòng bà mà nghe bà hát ru những câu hò của người dân quê chân chất…

Cũng những ngày mưa như thế này, dì tôi hay bật những bản nhạc trữ tình của Pháp, hay ít nhất là tôi được đắm chìm trong những ca khúc Pháp do Elvis Phuong thể hiện. Những bản nhạc không quá đau thuơng nhưng chứa đựng sự tan vỡ, sự luyến tiếc , ân hận muộn màng trong tình yêu. Tôi nhớ những ngày như thế, 2 dì cháu nằm lười nghe nhạc, rồi thỉnh thoảng hát theo. Đó là những ngày thứ bảy hay chủ nhật cuối tuần, khi trong đầu tôi, khái niệm đi chơi với bạn bè chỉ là con số 0 tròn trĩnh, là những buổi chiều mưa không nặng hạt, chỉ vừa đủ để nghe tiếng mưa nhảy nhót ngoài vườn sau nhà, những ca khúc “Paris có gì lạ không em?”, “Mới hôm nào”, “Bao giờ biết tương tư”, “Hết thật rồi”… hoặc “Tombe La Neige”, “Elle etait si jolie”, “Le Geant De Papier”, “Magic boulevard”… khiến tôi như đang đi dạo trong những bản tình ca mang đậm phong cách lãng mạn…

Giờ đây, đâu thể nào được như xưa nữa, bà tôi đã đi xa rồi, tôi không còn có được cảm giác sà vào lòng bà và nghe bà hát ru nữa. Đôi lúc thấy nhớ nhớ cảm giác, nhớ cái mùi của bà, lại mong ước rằng mình đừng lớn lên, hoặc bà đừng mất đi, thì có lẽ mỗi lúc trời mưa, tôi không phải miên man như thế này… bà ơi, con nhớ bà quá…

darkbaronvn

Posts : 30
Reputation : 0
Join date : 2012-09-03
Age : 42

Back to top Go down

Back to top

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
You cannot reply to topics in this forum